VĨNH BIỆT MỆ NGUYỄN THỊ CHẮT (MỘT HỘ NGHÈO CỦA PHUC’S FOND)
Vẫn biết rằng, con người sinh ra thì nào ai tránh khỏi quy luật tất yếu: SINH – LÃO – BỆNH – TỬ. Vậy mà, cứ mỗi một lần nghe tin một ai đó ra đi, mình cũng không khỏi ngậm ngùi, xót thương cho một kiếp nhân sinh, sáng còn tối mất. Nào ai có quyền quyết định được số phận sống còn của mình đâu nhỉ. Mới tuần trước, chúng tôi vẫn còn hàn huyên trò chuyện khi đến thăm và trao quà cho Mệ, mặc cho ngọn đèn dầu như sắp tắt, tàn lụi dần và để lại một khoảng trống mênh mông trong cuộc đời vốn là bể khổ. Đọc tiếp