NGÀY THỨ NĂM Ở HUẾ – PHUC’S FOND ĐÓN NHẬN THÊM 3 HỌC SINH NGHÈO ĐỂ CƯU MANG HẰNG THÁNG

Hôm nay, tôi cùng các em có một chuyến đi đặc biệt: thăm và khảo sát thực tế các hoàn cảnh khó khăn đang rất cần được giúp đỡ. Quãng đường chưa đầy 50km quanh co, nối liền các xóm làng của một vùng quê yên bình, vậy mà phải mất hơn 4 tiếng đồng hồ mới đến nơi. Nhưng bao nhọc nhằn đều tan biến khi được gặp gỡ và lắng nghe những câu chuyện đời đau đáu khiến tim người quặn thắt. Đọc tiếp

THĂM VÀ TRAO QUÀ ĐẾN CÁC HỘ NGHÈO CỦA PHUC’S FOND HÀNG THÁNG – THÁNG 6/2025

Bỏ lại sau lưng tiếng ve rộn ràng gọi hè, những tán phượng đỏ rực che nghiêng dòng sông, những cuộc hẹn còn dang dở và đôi bàn tay đang chờ đợi nửa kia yêu thương – các tình nguyện viên của Phuc’s Fond vẫn không ngần ngại bước đi. Họ hiểu rằng: “Ở đâu đó, vẫn còn những phận đời bất hạnh đang ngóng trông, như cánh đồng khô khát mong một trận mưa lành.” Đọc tiếp

PHUC’S FOND – GỬI NHỮNG PHẦN CƠM ÂN TÌNH ĐẾN BỆNH NHÂN (THÁNG 6/2025)

Vào ngày Chủ nhật, 29/6/2025, với sự trợ duyên từ gia đình chị Kim Cương (Binh Tran) cùng sự đồng hành định kỳ mỗi tháng của hai chị Dương Hiền và Tuy Oanh Duong Thi, Phuc’s Fond tiếp tục có cơ hội thực hiện chương trình “Chén cơm nghĩa tình” thường lệ – mang đến những phần cơm ấm áp nghĩa tình cho các bệnh nhân đang điều trị tại Bệnh viện Trung ương Huế. Đọc tiếp

NGÀY ĐẦU TIÊN Ở HUẾ

Mười hai năm đủ để thấy thời gian đã in hằn dấu vết lên gương mặt chị Chanh, nhưng cũng đủ để chứng kiến hai đứa trẻ ngày nào giờ đã lớn khôn về hình hài, dẫu tâm hồn vẫn mãi trong khoảng lặng không lời – nơi không có niềm vui và cũng chẳng cảm nhận được nỗi buồn. Đọc tiếp

NHỮNG GIÂY PHÚT ĐẦU TIÊN VỀ VỚI HUẾ

Hai cô bé, hai số phận đầy xót xa – đang đứng trước ngưỡng cửa cấp 3, với ánh mắt trĩu nặng những ước mơ còn dang dở. Lòng mình vẫn còn thắt lại khi nhớ lời tâm sự của em Quốc Tri:
– Hai em ni tội quá Thầy nà. Con biết Thầy mệt sau chuyến bay dài, nhưng khi nghe chuyện của tụi nhỏ, chắc chắn Thầy sẽ đồng ý giúp liền. Tụi nhỏ mà không có học bổng thì khó mà tới trường được đó Thầy. Đọc tiếp

HUẾ ƠI! CON LẠI TRỞ VỀ…

Đã hơn 17 năm trôi qua, từ cái ngày cậu út vừa tròn một tuổi, mình bồng bế cháu về thăm ông bà, về ra mắt đôi bên nội – ngoại. Khi ấy, cháu vẫn còn nằm gọn trong hơi ấm của ba mẹ, chưa biết thế giới rộng dài ngoài vòng tay yêu thương ấy ra sao. Chuyến trở về hôm ấy như một dấu lặng trong bản nhạc đời, trước khi cháu bước vào hành trình đầu tiên của đời người – nhà trẻ. Có lẽ duyên lành được gieo từ thuở còn thơ, nên cứ mỗi độ hạ sang, cháu lại cùng ba rảo bước về quê hương, về nơi gốc rễ – nơi ba đã cất tiếng khóc chào đời, để cùng nhau làm người lưu giữ và lan tỏa yêu thương. Đọc tiếp