Đã hơn 15 năm nay, cứ mỗi mùa Hạ về, tôi lại đưa các con về với Huế, về nơi tôi đã sinh ra và lớn lên… Nơi đất Mẹ đã sinh ra tôi và mặc dù đã gần 40 năm sống ở xứ người, nhưng mùi nước mắm với ruốc trong tôi không hề pha loãng, cứ mỗi một lần nghe tiếng “Dạ thưa…”, lòng tôi lại bồi hồi nhớ Huế. Có lẽ tâm trạng nhớ quê, thương người ấy của tôi đã làm cho các con chạnh lòng. Nên đứa mô cũng đồng tình cứ mỗi mùa hạ về, để cho Ba về với Huế.
Huế chừ không như những ngày xưa, như cô bạn của con đã nghẹn ngào tâm sự:
“Huế quên rồi những tiếng dạ thưa
Huế khôn nhớ ngày xưa răng hồn hậu rứa
Thấp thoáng tà áo ai ngoài khung cửa
Cứ bần thần, xa quá một Huế xưa”.
Huế không còn mộc mạc, khoan thai khi sớm mai dòng sông lững lờ đón khách, khi những con thuyền nan nho nhỏ chen chúc tấp nập bến Đông Ba, không tà áo thướt tha nhẹ nhàng nương theo làn gió, để mơn trớn vuốt ve thân thon, kiều diễm của những cô gái nữ sinh, không hàng gánh sáng mai với hai chiếc đòn lơ lững, không còn tiếng rao “Mì nóng đây…Bún khôn…Bánh bao đây…”. Thay vào đó, Huế đã trở nên bận rộn, hối hả và xô bồ hơn nhiều lắm, tiếng còi xe inh ỏi liên tục trên đường…
Huế bây chừ thay đổi cả dáng dấp xưa, không những chỉ thành quách lâu đài cổ kính soi mình trên dòng sông, mà đâu đó những khách sạn tối tân hiện đại, những khu nghỉ dưỡng 5 sao lộng lẫy, những biệt thự nguy nga, hoành tráng rải rác khắp mọi nơi… như thể cố khoe mình trước cô gái Huế đang thẹn thùng núp sau cánh cửa…
Và đằng sau những cánh cửa ấy, Huế vẫn còn mang trong lòng mình những số phận đắng cay. Nào có ai hay phía sau những hoa lệ và ánh sáng phù du ấy, còn có bao mảnh đời bất hạnh đang cần lắm những tấm lòng đồng cảm, cần lắm những cơn gió mát thổi về để xoa dịu nỗi đau, muộn phiền của họ trước cơn nắng hè cháy bỏng ruộng nương.
Huế và miền Trung quê tôi, vẫn còn nghèo lắm, nghèo như những lời ca ai oán qua bài: Tiếng sông Hương của Phạm Đình Chương.
– “Quê hương em nghèo lắm ai ơi
Mùa đông thiếu áo hè thời thiếu ăn
Trời rằng trời hành cơn lụt mỗi năm à ơi
Khiến đau thương thấm tràn ngập Thuận An
Để lan biển khơi ơ hò ơ hò…”
Thôi thì mình lại về với Huế, với sông Hương, núi Ngự, với những người bạn nghèo đang cần lắm những yêu thương, với tâm nguyện được làm một con người đúng nghĩa, biết yêu thương và đồng cảm, biết chia sẻ và tha thứ, biết yêu thương người như chính yêu thương mình, biết nhân rộng lòng nhân ái, biết “một miếng khi đói, bằng một gói khi no”.
Hành lí mình mang theo vẫn còn trống chỗ, mong lắm quý tình yêu, quý tấm lòng nhân ái tiếp tục cho mình xin góp chút yêu thương, nhằm lan tỏa tình người trong cuộc sống. Mọi đóng góp của quý tấm lòng nhân ái, cho mình xin được tận tay tiếp nhận khi về đến Huế, để cảm nhận được sự gần gũi, yêu thương mà quý ân nhân, quý tấm lòng nhân ái đã luôn dành cho mình. Mọi đóng góp xin gửi về:
Nguyễn Quang Phục
Lô H5, Đường số 6, khu An Cựu City, P. An Đông, TP. Huế.
Tài Khoản tại Vietcombank:
Tên chủ tài khoản: Nguyễn Thị Mỹ Hạnh
Số tài khoản: 0161001680835
Chi nhánh ngân hàng Vietcombank Thừa Thiên Huế.
Ước chi mình được cảm nhận, tự tay đón lấy yêu thương từ những trái tim nhân ái, để niềm vui trong mình hòa với yêu thương đang chảy về tim.
Người đi góp nhặt yêu thương
Nguyễn Quang Phục