Trên cuộc hành trình góp nhặt yêu thương, mình đôi lần được thuận duyên rong ruổi khắp bốn phương trời, có những nơi đã đến một vài lần, và có nơi tuy mới đến lần đầu, nhưng cứ ngỡ rất gần và thân thương đến lạ. Được cháu Bôn Hoàng thu xếp làm tài và lái xe từ Philadelphia đến Connecticut cho hành trình còn lại của mình và anh Phung Nguyen tại Hoa Kỳ. Sau đoạn đường khá dài vừa gặp được vợ chồng em Nam Dang – Phuong Tran và đặc biệt hơn là vợ chồng anh Sự – Chị Huong Le từ Canada cũng vừa hội ngộ…không hẹn mà gặp Connecticut lại là điểm hẹn của những người con làng Tài khắp 3 châu Nauy -Việt Nam – Mỹ và Canada. Được hai em Phuong Tran và Nam Dang lo lắng, chu đáo lo từng bữa ăn đúng khẩu vị, không thiếu bất cứ món ăn hay loại trái cây mà mình khát vọng. Và Connecticut tuy mới đến lần đầu mình nhưng sáng nay chia tay đã để lại trong lòng mình muôn vàn nỗi nhớ.
Rời căn nhà của vợ chồng em khi đèn điện đường chưa tắt, khi dòng xe vội hối hả chưa kịp bắt đầu xếp hàng dài nối đuôi nhau, khi bình minh cuối thu chưa hé lộ mà sao lòng cứ bồi hồi, nghẹn ngào như mình đã viết:
“Mình đã đến rồi ra đi vội vã
Để lòng mình xào xạc lá vàng rơi
Tiếng chân khua cứ ngỡ lá thu buồn
Ai trở lại cho hồn mình thổn thức…”.
Tuy đến và ra đi trong vội vã, nhưng chừng nớ thôi cũng cho mình quá nhiều cảm nhận. Bởi một khi sự đồng cảm và tình thương đã vượt qua mọi rào cản, họ đến với nhau bằng sự chân thành và độ lượng, bằng tha thứ, tin yêu và đồng cảm… Thì dù thời gian gặp gỡ ngắn hay dài cũng đã đủ để cho lòng người ấm lại.
Đến Connecticut lần này như mình đã tự tình trên status:
“Bao năm qua ước nguyện gặp gỡ, hàn huyên với quý ân nhân, quý tấm lòng nhân ái, để tạo thêm niềm tin, tình đồng cảm qua những việc làm của Phuc’s Fond. Còn thuận duyên cho chúng tôi được phép trao đổi giải thích những chương trình hoạt động của Phuc’s Fond và cách sử dụng đồng tiền mà quý ân nhân, quý tấm lòng nhân ái, đã đang và sẽ đóng góp cho Phuc’s Fond, nhằm có điều kiện thực hiện những hoạt động nhân đạo mang đậm nét nhân văn.”
Nhờ sự hỗ trợ và tạo duyên của 2 em Phuong Tran – Nam Dang nên ước mơ ấy của mình đã thành hiện thực, thêm một lần được gặp gỡ và tiếp xúc, những khuôn mặt thương yêu, những tấm lòng đồng cảm mà bấy lâu nay chỉ nhờ Facebook làm nơi “giao cảm”. Duyên tiếp duyên, buổi họp mặt đã diễn ra như đúng phương châm của Phuc’s Fond: “Giúp người để lan tỏa yêu thương”, nếu trước đây chỉ có một vài ân nhân tại Connecticut thường xuyên âm thầm theo dõi và ủng hộ Phuc’s Fond, buổi gặp gỡ tối qua con số ấy đã vượt qua con số ngoài cả dự tính ban đầu. Hơn 30 trái tim yêu thương, đã dành chút thời gian quý báu cuối tuần để tìm về hội ngộ.
Sau những lời “tâm sự”, sự đồng cảm như xích lại gần nhau hơn, 30 trái tim đã phá vỡ mọi bức tường khoảng cách, để rồi những trái tim yêu thương như tìm về một mối, để cùng nhau góp nhặt yêu thương, nhằm chia sẻ và cưu mang những phận đời bất hạnh, những ngọn lửa nhiệt huyết như được tiếp sức, đang dần hình thành để cùng chung sưởi ấm những phận đời còn khốn khó ở quê nhà.
Cám ơn Connecticut, cám ơn những tấm lòng đồng cảm đã cho mình quá nhiều hạnh phúc, cám ơn Phuong Tran – Nam Đặng, luôn cho anh cảm giác thân thương, gần gũi khi đến tá túc, cám ơn anh Quang qua tình đồng cảm, vợ chồng em Pham Xuan Vy , vợ chồng em Phương – Sáng, Thương – Lương, anh Vinh, vợ chồng em Chang Nguyen, Cháu Trí …Và nhiều nhiều nữa, vì thời gian có giới hạn trước khi xách va-li ra phi trường nên không đủ thời gian để viết lời tạm biệt. Connecticut ơi! Xin gửi lời chia tay vội vàng, tuy chân bước đi mà lòng cứ nghẹn ngào. Mong có ngày hội ngộ…
Người đi góp nhặt yêu thương
Nguyễn Quang Phục
Ps: Qua buổi gặp mặt lần đầu, nhưng quý anh chị cũng gửi gắm chút tình của mình đến quỹ. Số tiền ghi nhận được cho Phuc’s Fond là: 2.200 usd.