NGÀY THỨ HAI CỦA CHUYẾN THỨ HAI CỨU TRỢ TẠI ĐẮK LẮK (PHÚ YÊN CŨ)

Hôm qua, thứ Bảy ngày 29/11/2025, sau khi trao xong phần quà cuối cùng tại xã Xuân Quang và khi trời đã bắt đầu nhá nhem tối, đoàn trở về nơi nghỉ trong cái lạnh se sắt của đêm muộn. Gần 10 giờ đêm, ai nấy đều thấm mệt. Thế nhưng sáng nay, khi trời vừa hửng sáng, đoàn lại tiếp tục lên đường, ghé thăm và trao quà tại hai địa điểm tiếp theo.

1. Thôn Nho Lâm, xã Hòa Quang Nam, huyện Phú Hòa
Thôn Nho Lâm, xã Hòa Quang Nam nằm bên dòng sông Ba hiền hòa – nơi vốn dĩ quanh năm cạn kiệt vì nguồn nước ít ỏi. Vào mùa nắng, dòng sông trơ đáy, từng nhúm đá chơ vơ phơi mình trong nắng, trơ trọi và khắc khổ như chính cuộc sống của bà con nơi đây.
Nhưng chỉ cần những cơn mưa lớn kéo về, khi đập thủy điện xả lũ, dòng nước hiền hòa ấy bỗng hóa cuồng nộ, nhấn chìm cả xã trong biển nước mênh mông, có nơi ngập hơn 2 mét. Bà con nơi đây đã trải qua những ngày đầy sợ hãi khi nước lũ ùn ùn kéo đến, cuốn theo bao tài sản, bao kỷ niệm của cả một đời người.

2. Thôn Vạn Giang, xã Sơn Giang, huyện Sông Hinh, Đắk Lắk
Thôn Vạn Giang, xã Sơn Giang tựa mình bên hồ Sông Hinh—một mặt hồ được nuôi dưỡng từ dòng nước sông Ba thơm tho, hiền hòa. Nơi đây từng là chốn an cư của bao gia đình người Huế di cư trong thời kỳ “tem phiếu”; họ kết lại với nhau thành một cộng đồng nhỏ, gìn giữ giọng nói, nếp sống, tình quê xứ Huế giữa lòng Phú Yên. Vì thế khi gặp lại đoàn từ thiện xuất phát từ Huế, bà con như gặp lại người thân xa lâu ngày—niềm vui ánh lên trong mắt, vừa ấm áp vừa nghẹn ngào.

Cả hai con sông đều thuộc hệ thống thủy điện Sông Ba, với dung tích 395 triệu m³—một công trình mang lại nguồn nước tưới tiêu, thủy sản, sinh kế và sự sống cho cả vùng. Nhưng cũng chính nơi này, khi thiên tai ập đến, lại trở thành điểm khởi đầu của những trận lũ dữ tàn phá. Những ngày cuối tháng 11, khắp huyện Sông Hinh và các khu vực lân cận gánh chịu trận mưa lớn kéo dài hiếm thấy. Cộng thêm việc xả lũ với lưu lượng kỷ lục, toàn khu vực chìm sâu trong nước lũ. Hàng ngàn căn nhà bị nhấn chìm, nhiều nơi nước dâng cao hơn 3 mét. Ruộng vườn, tài sản, cả những hy vọng nhỏ bé đều bị cuốn phăng trong dòng nước đục ngầu.
Khi kể lại cho đoàn nghe, nhiều bà con vẫn run giọng, ánh mắt xa xăm như vẫn còn thấy lại cảnh lũ ập đến trong đêm tối. Sự hoảng hốt, trống rỗng, đau đớn ấy vẫn còn in nguyên trong từng nếp nhăn, từng câu nói. Khi đến thăm một gia đình bị thiệt hại nặng nề, chị chủ nhà cầm phong bì 2.000.000 VNĐ và phần quà đoàn trao mà đôi mắt rưng rưng. Chị nghẹn ngào nói: “Em xin chân thành cảm ơn anh, cảm ơn đoàn… Cảm ơn những tấm lòng đã mang đến cho gia đình em thêm niềm tin và nghị lực để bước tiếp. Cảm ơn các anh chị nhiều lắm…”
Chỉ một câu nói giản dị thôi, nhưng đủ khiến cả đoàn chúng tôi lặng người. Bởi đôi khi, điều bà con cần nhất không phải là tiền hay quà, mà là cảm giác không bị bỏ lại, không cô đơn giữa hoạn nạn.

Khi công việc tại hai điểm kết thúc, trời đã thẫm đen. Chúng tôi chia tay bà con để trở về Huế, để lại sau lưng những chiếc cầu gãy, những bản làng cô lập, những chiếc tivi, tủ lạnh, bàn ghế… còn nằm ngổn ngang trong lớp bùn non. Chúng tôi rời đi, nhưng trong lòng mỗi người vẫn nặng trĩu một câu hỏi: “Bao giờ bà con mới có thể gột rửa được những vết thương lòng—để an nhiên hướng về phía trước?”
Tổng chi cho chuyến từ thiện tại Sông Hinh hôm nay: 82.000.000 VNĐ.

Thay mặt Ban điều hành Quỹ từ thiện Phuc’s Fond, chúng tôi xin gửi lời tri ân sâu sắc đến tất cả những tấm lòng nhân ái đã đồng hành cùng quỹ trong hành trình sẻ chia. “Đặc biệt cảm ơn chị Thúy Thanh đã nồng nhiệt, hân hoan chào đón đoàn trong vòng tay thương yêu và đùm bọc; ngoài ra còn lo cho đoàn một bữa ăn ngon, ấm áp, thấm đượm tình người phương xa.”

Chia tay Sông Hinh – Phú Yên giữa bùn non nhầy nhụa, giữa những ánh mắt vẫn còn bàng hoàng sau lũ, chúng tôi hiểu rằng: Điều chúng tôi mang đến không chỉ là phần quà vật chất, mà là niềm tin, là tình người, là hơi ấm dìu nhau đứng dậy sau những ngày tang thương nhất.

Người đi góp nhặt yêu thương
Nguyễn Quang Phục