CÁM ƠN EM THẬT NHIỀU

Có những niềm vui và hạnh phúc quá lớn, đã làm bạn nghẹn ngào và vượt qua mọi cảm xúc…Lúc đó bạn trầm ngâm, ngồi lặng căm, bất định, mặc cho nhưng cảm xúc đang dâng trào và len lỏi vào từng tế bào của cơ thể… Đôi lúc khi niềm vui quá lớn, thì ngôn ngữ của bạn trở thành nghèo nàn, để lột tả mọi cảm xúc đang xâm chiếm tâm hồn…

Sáng nay vừa thức giấc, Facebook báo tin, tên mình được tagg một trong những status gần đây nhất. Mình vội vàng bấm vào đường dẫn…Hình ảnh chiếc áo Phuc’s Fond từ Canada làm cho mình bừng tỉnh, để rồi lắng lòng, để mặc cho nhưng dòng lệ cứ tuôn trào vì hạnh phúc. Càng vui hơn khi mình đọc status của em Mạnh Nguyễn
-“Thành quả sau 1 ngày bỏ chút thời gian, để góp nhặt nhằm giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh . Con ,em Mọi người ai bận không có thời gian đi đổi chai/lon bia thì nt Facebook hoặc gọi cho em sdt 2263436863, em rãnh, sẽ tới lấy, để đi đổi, số tiền thu được sẽ chuyển cho hội Phuc’s Fond . Cho đi là còn mãi.
Hôm nay được 57 $ Cad, em sẽ chuyển về cho Phuc’s Fond.
Thanks mọi người nhiều”.
Trước đó vào ngày 29/4/2022, mình nhận được tin nhắn của em ấy với nội dung:
-“Thầy ơi! Tuy em không giàu có, vợ chồng em cũng chỉ vừa chân ướt chân ráo đến Canada, và đi làm công nhân hãng xưởng…Nhưng nhìn lại chính mình, em thấy mình còn hạnh phúc và sung sướng hơn nhiều lắm, so với những mảnh đời bất hạnh Phuc’s Fond đang cưu manh, nên em đã bàn với vợ của em ( Trami Phan ), từ nay mỗi tháng, thầy cho em góp 2.000.000 VNĐ hỗ trợ thêm cho quỹ Thầy nghe”.

Nhìn hình ảnh và đọc lại status/tin nhắn của em ấy…Mình cảm nhận được niềm vui của em ấy. Thường thì khi người ta bỏ tiền túi ra đóng góp hay giúp đỡ cho một hoàn cảnh, hay tổ chức từ thiện nào…tuy có một chút niềm vui xen lẫn trách nhiệm của tâm hồn…Nhưng nó không lớn, xôn xao, như con sóng vỗ về miên man bất tận…xâm chiếm tâm hồn mình, khi được ai đó đồng cảm để góp cho mình một chút yêu thương, hay đồng tình với những gì mình đang làm để trợ duyên …nhằm cùng nhau chia sẻ yêu thương đến với những phận đời bất hạnh.
Mình sực nhớ ngài Dalai Lama đã từng dạy: “Tình yêu thương và sự đồng cảm vốn không tự có, mà nó phải được rèn luyện, hôn đúc và phải do mình tự tạo.”

Qua hai cảm xúc của em Mạnh Nguyen, mình cảm nhận được khởi nguồn của yêu thương, nó không phải bắt đầu từ cái tôi nhỏ hẹp mà được bắt đầu chính nhân cách, lòng độ lượng, biết yêu thương và chia sẻ, biết đồng cảm và luôn sẵn sàng hy sinh một chút hạnh phúc của riêng mình, nhằm cưu mang và trợ duyên đến với những phận đời bất hạnh.
Cám ơn em thật nhiều và đại gia đình Phuc’s Fond xin chào đón em đến với căn nhà của những tâm hồn đồng cảm.

Người đi góp nhặt yêu thương.
Nguyễn Quang Phục