CÁM ƠN HAI CON THẬT NHIỀU, NIỀM VUI BÂY GIỜ MỚI NÓI

Mới hè đây thôi, khi thấy mình lo bòn mòn từng đồng cho hai chuyến cứu trợ bão lụt, cháu cũng đã nhắn tin:
– Nhìn nhà cửa tan hoang, xiêu vẹo, bùn ngập đến tận nóc mà thương… Thôi thì con giảm tiêu pha những thứ không cần thiết để nhờ chú chia sẻ với bà con mình đang trong cơn hoạn nạn giúp con. Chú cho con gửi 50 triệu nghe chú.
Đọc tiếp

BÀI HỌC ĐẦU ĐỜI KHI BƯỚC VÀO CỬA PHẬT

Nhờ nhân duyên, khi ngoài 23 tuổi mình được quý anh chị đi trước dìu dắt, chập chững bước vào “nghề Huynh Trưởng GĐPT”. Từ đó mình mới thật sự bắt đầu chịu khó tìm hiểu sự vi diệu của Phật pháp. Nhưng pháp của Ngài vừa cao thâm vừa mầu nhiệm, càng học hỏi thì càng thấy mênh mông, bao la, bát ngát… khiến mình nhận ra rằng trí tuệ phàm phu khó có thể thấu đạt hết được ý nghĩa sâu xa của “Vô thượng thậm thâm vi diệu pháp”. Đọc tiếp

MỖI NGÀY TÔI CHỌN MỘT NIỀM VUI” – CÁM ƠN NHỮNG TẤM LÒNG ĐỒNG CẢM

Phuc’s Fond tuy được hai chính phủ Na Uy và Việt Nam công nhận là một tổ chức phi chính phủ, phi tôn giáo (NGO), nhưng ngân sách của Phuc’s Fond đều trông chờ và phụ thuộc vào sự đóng góp của những tấm lòng nhân ái. Trong hành trình góp nhặt yêu thương, không phải lúc nào mình cũng gặp toàn hoa thơm, cỏ lạ, hương ngát… Đôi lúc cũng phủ phàng, bế tắc, thậm chí nghị lực bị xói mòn, lòng nhiệt huyết bắt đầu cạn kiệt… Nhưng nhờ những tin nhắn, những chữ CHO đúng nghĩa như thế này đã làm mình thức tỉnh.
Đọc tiếp

MỖI NGÀY TÔI CHỌN MỘT NIỀM VUI VÀ NHƯ THẾ VỚI TÔI CŨNG ĐÃ ĐỦ HẠNH PHÚC LẮM RỒI

khi đồng hành cùng Phuc’s Fond, quý mạnh thường quân đã thực sự bước vào con đường Bố thí Ba-la-mật. Ở đó, không còn chấp trước vào người cho, vật cho hay người nhận; không phân biệt màu da, chủng tộc, tôn giáo hay địa vị xã hội. Bởi trong tâm họ chỉ có một suy nghĩ giản dị: “Giúp người chính là thực hành hạnh từ bi và lan tỏa yêu thương.” Đọc tiếp

TẠM BIỆT HUẾ THƯƠNG

Tạm biệt nhé quê hương – đất mẹ đã sinh ra tôi, nơi tôi cất tiếng khóc chào đời, nơi làm trái tim tôi thêm nhớ, thêm thương mỗi lần xa Huế. Tạm biệt Huế, khi chia tay chỉ là cánh cửa khép hờ, vì chân chưa bước mà lòng đã bần thần nhớ. Đọc tiếp

CÓ NHỮNG NIỀM VUI KHÔNG HỀ NHỎ

– “Thầy ơi, có chị Hồng Trương — trước đây là một hộ nghèo được Phuc’s Fond cưu mang đều đặn mỗi tháng trong vài năm. Sau này, chị cùng gia đình vào Nam lập nghiệp. Sáng nay, chị nhắn tin cho con và bảo: ‘Chị thấy Thầy viết bài kêu gọi cứu trợ đồng bào Nghệ An. Tuy chị không dư dả, chẳng giàu sang, nhưng cho chị gửi 500.000 VNĐ — chung tay cùng Thầy một chút, được không em?’” Đọc tiếp

HUẾ ƠI! CON LẠI TRỞ VỀ…

Đã hơn 17 năm trôi qua, từ cái ngày cậu út vừa tròn một tuổi, mình bồng bế cháu về thăm ông bà, về ra mắt đôi bên nội – ngoại. Khi ấy, cháu vẫn còn nằm gọn trong hơi ấm của ba mẹ, chưa biết thế giới rộng dài ngoài vòng tay yêu thương ấy ra sao. Chuyến trở về hôm ấy như một dấu lặng trong bản nhạc đời, trước khi cháu bước vào hành trình đầu tiên của đời người – nhà trẻ. Có lẽ duyên lành được gieo từ thuở còn thơ, nên cứ mỗi độ hạ sang, cháu lại cùng ba rảo bước về quê hương, về nơi gốc rễ – nơi ba đã cất tiếng khóc chào đời, để cùng nhau làm người lưu giữ và lan tỏa yêu thương. Đọc tiếp

HOÀN CẢNH CỦA EM NGUYỄN NGỌC TUYẾT VY VÀ LÁ THƯ CÁM ƠN CỦA BÉ KHI VỪA TỐT NGHIỆP LỚP 12

Nhưng cuộc đời lại một lần nữa nghiệt ngã. Trong một lần đi làm về, sau bao đêm thức trắng chăm sóc con bệnh, vì kiệt sức và mất ngủ, ba của Tuyết Vy đã gặp tai nạn giao thông. Biến cố ấy đã cướp đi người cha cuối cùng của em khi em vừa tròn 6 tuổi, để lại đứa trẻ thơ dại mồ côi cả cha lẫn mẹ trong nỗi đau xé lòng. Đọc tiếp