Có những khoảnh khắc trong cuộc sống mà ta vô tình gặp lại những hình ảnh cũ, những kỷ niệm xưa và ngay lập tức, lòng ta lại dâng trào biết bao niềm cảm xúc. Dù đó chỉ là một bức ảnh, gợi nhớ một cảnh tượng quen thuộc…Những khoảnh khắc ấy, dù không giúp ta quay ngược lại thời gian, nhưng lại có đủ sức mạnh kéo ta trở lại với những thời điểm ta đã từng trải qua, khiến ta cảm nhận được những việc làm tuy vô cùng giản dị, nhưng nếu xuất phát từ tâm hồn thì hình ảnh đó luôn mãi là hình ảnh đẹp nhất của cuộc đời.
Mình vẫn còn nhớ như in khoảng khắc đầy cảm động của Chị Hồ Văn Đàn, một người phụ nữ dân tộc thiểu số ở Nam Đông, khi được mình giới thiệu về anh Chương Jôn Đặng và sự tài trợ vô úy của anh, để cho chị có được căn nhà TÌNH THƯƠNG hôm nay…
Bất chợt hạnh phúc trong lòng chị vỡ òa và những giọt nước mắt dâng trào để diễn tả: Khoảnh khắc đầy cảm động và ý nghĩa, thể hiện sự biết ơn, niềm vui và sự thay đổi lớn lao trong cuộc sống của bần hàn của chị. Khi nhận được một ngôi nhà tình thương, không chỉ là sự đáp ứng nhu cầu vật chất, mà còn là sự chia sẻ yêu thương, sự quan tâm từ quý Mạnh Thường Quân và Tổ chức Phuc’s Fond.
Ngôi nhà không chỉ là nơi che mưa che nắng, mà còn là một biểu tượng của hy vọng, của sự khởi đầu mới. Đối với chị, đó là một cơ hội để xây dựng lại cuộc sống, thoát khỏi cảnh nghèo khó, hay sự bất ổn về chỗ ở. Hạnh phúc này có thể không chỉ đến từ vật chất, mà còn từ tình yêu thương, sự chăm sóc và lòng nhân ái của những người xung quanh.
Mong sao mình còn đủ tâm, đủ lực và đủ sức khỏe để mang lại cho đời thêm nhiều niềm vui.
Người đi góp nhặt yêu thương.
Nguyễn Quang Phục.