LẶNG LẼ ĐÊM 30 – PHUC’S FOND TIẾP SỨC NHỮNG PHẬN ĐỜI BẤT HẠNH

Huế những ngày giáp tết, người đi như trẩy hội. Phố xá nhộp nhịp, tấp nập kẻ bán người mua… Những con Rồng vàng hóa thân kiêu sa, ngạo nghễ…tạo nên sự sầm suất của Cố Đô chuyển mình vào hội… Thế nhưng vẫn còn đó những phận đời khốn khó, nhẫn nại, cặm cụi mưu sinh đường phố, cố kiếm từng đồng vào những ngày giáp tết để có chén cơm đầy, vì với họ đó chính là ngày Tết.

Và vẫn còn đó, những bé thơ bất hạnh, tại Khoa Nhi Bệnh Viện Trung ương Huế, tiếng cười được thay bằng những cơn đau đang hành hạ và những buổi dạo chơi đầu xuân được thay thế bằng sự đấu tranh với tử thần để bảo toàn mạng sống. Không gian ở đây tuy yên tĩnh, nhưng không khí bình yên ấy, cũng có thể bị phá vỡ bởi tiếng còi xe cấp cứu bất cứ lúc nào, những tiếng khóc đau đớn, ai oán xé lòng vì những đứa bé không thoát khỏi bàn tay tử thần, những tiếng cười vỡ òa hạnh phúc của ê kíp bác sĩ, điều dưỡng khi cứu chữa thành công một ca bệnh hiểm nghèo… Sự sống và cái chết ở nơi này của các em, chỉ cách nhau như một sát na của sự sinh tồn rất ngắn ngủi, chớp nhoáng như một ý niệm phát khởi của con người.

Chúng tôi không phải là những vị thầy thuốc lương y hay những vị thần linh cứu rỗi, mà đơn giản là những người góp nhặt yêu thương, nhằm xoa dịu một chút nỗi đau, chia bớt một phần muộn phiền, một nỗi buồn cô đọng… Để rồi cho nhau một nụ cười Xuân khi Tết đang về trên quê hương đất Mẹ.

Phuc’s Fond đến, mang theo một chút tình đồng cảm, của quý anh chị em, quý mạnh thường quân trong nước cũng như hải ngoại, gửi đến họ trước thời khắc giao thừa sắp đến. Để mong họ thu dọn gánh hàng rong, hay chấm dứt những chuyến xe đêm muộn… để họ về với gia đình và những người thân đang chờ mong bữa cơm tối 30 Tết.