HAMPTON ROADS – VIRGINIA ĐẾN DỄ KHÓ VỀ VÌ NƠI ẤY PHUC’S FOND BẮT ĐẦU KHAI HOA NỞ NHỤY

Trên hành trình đến với yêu thương, mình đôi lần được thuận duyên rong ruổi khắp bốn phương trời, có những nơi đã đến một vài lần, và có nơi tuy mới đến lần đầu, nhưng cứ ngỡ rất gần và thân thương đến lạ. Hampton Roads – Virginia, tuy lần đầu đến đây để được tham dự đêm hội của những tấm lòng nhân ái, nhằm tổ chức gây quỹ cho những hoạt động hè của Phuc’s Fond , nhưng lại cho mình muôn vàn nỗi nhớ. Chiều nay, khi chia tay với hai em Cong Tu Nguyen và Bùi Hữu Đoan Trang tại phi trường Washington là lúc vừa khép lại chuyến thăm, mà sao lòng mình cứ bồi hồi, nghẹn ngào như mình đã viết:
“Em” đã đến rồi ra đi vội vã
Để lòng “ta” hoang lạnh mỗi hoàn hôn
Tiếng chân khua cứ ngỡ bước chân buồn
Ai trở lại cho mình mình thổn thức…”
Tuy đến và ra đi trong vội vã, nhưng chừng nớ thôi cũng đủ để cho mình có quá nhiều cảm nhận. Bởi một khi sự đồng cảm và tình thương đã vượt qua mọi rào cản, họ đến với nhau bằng sự chân thành và độ lượng, bằng tha thứ, tin yêu và đồng cảm… Thì dù ngắn hay dài cũng đã đủ để cho lòng người ấm lạ.

Hampton Roads – Virginia đã cho mình quá nhiều cảm xúc, tuy đến đã nhiều nơi và đi cũng lắm chỗ, nhưng có thể nói nơi đây lần đầu mình mới thật sự cảm nhận bức tường định kiến, hẹp hòi, đố kỵ và ích kỷ…đã được phá vỡ bởi những con người đúng nghĩa … Họ không bị ràng buộc bởi ý thức, tôn giáo, vùng miền hay cái tôi quá lớn, đề về bên nhau, trong căn nhà đấy ắp tình người nhắm cùng nhau chung sức, giúp đỡ những phận đời bất hạnh bên kia bờ Đại Dương, nơi ấy là quê hương là Đất Mẹ.

Đến với Hampton Roads lần này như mình đã tự tình trên status:
“Bao năm qua, ước nguyện được gặp gỡ, hàn huyên với quý ân nhân, quý tấm lòng nhân ái, để tạo thêm niềm tin, tình đồng cảm qua những việc làm của Phuc’s Fond. Còn thuận duyên cho chúng tôi được phép trao đổi, giải thích những chương trình hoạt động của Phuc’s Fond và cách sử dụng đồng tiền mà quý ân nhân, quý tấm lòng nhân ái, đã, đang và sẽ đóng góp cho Phuc’s Fond, nhằm có điều kiện thực hiện những hoạt động nhân đạo mang đậm nét nhân văn”.

Nhờ sự hỗ trợ và tạo duyên của quý anh chị trong ban tổ chức, đặc biệt là vợ chồng anh chị Ky Nguyen, anh Dũng Nguyễn .. nên ước mơ ấy của mình đã thành hiện thực. Lần đầu tiên, Phuc’s Fond đã tổ chức một đêm nhạc vô cùng hoành tráng và thành công viên mãn, những khuôn mặt thương yêu, những tấm lòng đồng cảm mà bấy lâu nay chỉ nhờ Facebook làm nơi “giao cảm”. Duyên tiếp duyên, buổi gặp mặt đã diễn ra như đúng phương châm của Phuc’s Fond: “Giúp người để lan tỏa yêu thương”. Nên nếu trước đây, chỉ có một vài ân nhân tại Hampton Roads thường xuyên âm thầm theo dõi và kịp thời trợ duyên cho Phuc’s Fond thì lần này, gần 300 con người bất luận địa vị cao sang, giàu nghèo… đã cùng nhau uống cạn tách trà đầy ắp thành kiến, hẹp hòi, ích kỷ, phá vỡ mọi bức tường khoảng cách, để những trái tim yêu thương về cùng một mối, dưới mái nhà Phuc’s Fond, biến nơi này thành căn nhà chung của quý tấm lòng nhân ái, xứng đáng là địa chỉ tin yêu của những phận đời còn khốn khó ở quê nhà.

Cám ơn Philadelphia, North Carolina, cám ơn Hampton Roads và các cháu Phat Hoang Chíp Mẹ Bôn Hoang, Xiu Hoang , Topper Hoang , Anh Nguyen , Anh chị Phe Hoang , Hoa, Rio Trgviet , Phuoc Ngo – Lee , quý anh chị Ky Nguyen, Trâm, Mai Ngo , Linh Nguyen …. Đặc biệt cám ơn hai em Đoan Trang và Banh đã cho Thầy cái cảm giác hạnh phúc đầm ấm thân thương như một mái ấm gia đình và đứa con gái mà lần đầu trong cuộc đời Thầy may mắn có được. Cũng không quên cám ơn em Nhi Nguyen , Phi Tran , Loan Bemap , Trang Pham . Ngoài ra, còn có vô số anh chị em bạn bè, thân hữu mà mình không thể kể hết lên đây, vì thời gian có hạn, trước khi xách va-li ra phi trường nên không đủ thời gian để viết lời tạm biệt. Hampton Roads ơi! Xin gửi lời chia tay vội vàng, tuy chân vừa bước đi mà lòng cứ nghẹn ngào… Mong có ngày tái ngộ.

Người đi góp nhặt yêu thương
Nguyễn Quang Phục